Champion Dash 2015 – Tuổi 25 và những trải nghiệm tuyệt vời

Phút giây hào hứng của tôi trong Champion Dash 2015

Tôi luôn muốn lưu lại những khoảng khắc, trải nghiệm mà mình đã đi qua nhưng tôi không có khả năng vẽ vời để lưu lại những hình ảnh đa sắc màu của cuộc sống, cũng không có năng khiếu âm nhạc để giãi bày những cảm xúc vui buồn của bản thân qua giai điệu. Bởi thế trong muôn vàn cách, tôi lựa chọn viết để cất giữ những tháng ngày tươi đẹp mà cuộc đời đã ưu ái dành cho tôi.

Đối với tôi năm nay là 1 năm rất đáng nhớ. Vì những điều tuyệt vời và hết sức tự nhiên đến với tôi.  Đơn giản chỉ là việc bắt đầu chạy bộ buổi sáng rồi tìm thấy tình yêu với chạy đường dài, nhờ chạy đường dài mới thi “Trekking Race Tam Đảo”, nhờ vụ Tam Đảo nên may mắn được tham gia chương trình Champion Dash. Bằng cách nào đó, tôi luôn khởi đầu theo kiểu không có gì, không vì điều gì, không vì hướng đi nào thì hướng đi được tìm ra và điều kì diệu  đến. Cứ như vậy, tôi lại có được những thành tích bất ngờ mà chính bản thân tôi còn ngỡ ngàng.

Phút giây hào hứng của tôi trong Champion Dash 2015
Phút giây hào hứng của tôi trong Champion Dash 2015

Đến với Champion Dash 2015

Quay trở lại với chủ đề Champion Dash, phải nói là ở mức độ 80/100% tôi là 1 đứa liều mạng, 20 % còn lại là mức độ bình tĩnh hiếm hoi mà tôi chịu suy nghĩ mình sẽ liều mạng như thế nào?  ngay sau khi vừa ghi tên mình vào danh sách tham gia thì tôi đã nghĩ mình vừa làm 1 việc dại dột nhất quả đất.  Tôi bắt đầu hoang mang vì không biết phải làm gì, tập cái gì, liệu mình có vượt qua được những thử thách của chương trình không, nhỡ may ảnh hưởng đến thành tích của đồng đội? Còn duy nhất nhất 1 tuần luyện tập, tôi cố gắng thế nào cũng chỉ hít đất được 3 cái … Đến đêm ngủ cũng gặp ác mộng.

Chỉ khi đến sát ngày thi, gặp được team của mình thì tâm trạng tôi chuyển từ lo lắng sang háo hức. Nếu như những thử thách đầu tiên như BBQ thịt người, bức tường chào đón , vượt sông làm tôi hào hứng vì vượt qua khá dễ dàng thì sau thử thách đu người qua dây khiến tôi mất sức hoàn toàn, 2 tay như muốn rụng rời, tôi qua được nửa chặng đường thì rơi xuống nước. Khi được kéo lên bờ tôi như muốn phát khóc, không pải vì đau đớn, hay thất vọng đã không hoàn thành được hết chặng đường mà vì tôi biết mình đã nỗ lực vượt qua điều đó hết sức ra sao. Đó mới là điều quan trọng .Không phải chuyện ngoài kia còn nhiều người hơn mình, mà mình đã làm được nhiều chuyện vươn xa hơn bản thân mình rồi. Và mọi sự so sánh đều là khập khiễng.

Cả team đã cùng nhau vượt qua thử thách "Đi thăng bằng"
Cả team đã cùng nhau vượt qua thử thách “Đi thăng bằng”

Nỗi ám ảnh lớn nhất với tôi là trò monkey bar và tiếng chuông thiên đường, ở cả 2 trò này tôi xác định trước là mình sẽ luôn trong trạng thái rơi tự do và đúng là thế thật. Trò này lợi thế dành cho người tập gym chứ không thể là đứa hít đất không nổi 3 cái như tôi ^^. Ngoài ra, trò chui qua ống đồng và dưới làn đạn rất thú vị, nếu không cẩn thận rất dễ bị rách mông. Phê nhất phải kể đến trò liệu pháp cơ bắp, ngâm người trong nước đá. Ngay lập tức nó mang lại sự phấn khính đến tột cùng cho thử thách cuối khi về đến cổng đích.

Và tham gia những cuộc thi như thế tôi cảm nhận được tinh thần đồng đội rất rõ. Cách mọi người chờ đợi, hỗ trợ nhau qua từng thử thách ra sao, quan tâm khi đồng đội bị thương như thế nào?. Để cuối cùng tất cả nắm tay nhau chạy về đích. Nó làm mọi người gắn kết với nhau hơn. Tôi nghĩ đó mới chính là điều ý nghĩa nhất xuyên suốt 15 thử thách vượt qua của Champion Dash.

Một điều nữa tôi nhận ra  là tôi đã lo lắng thái quá rồi :)). Suy cho cùng, bất kể điều gì đến cũng đừng sợ hãi nữa, đừng lo lắng nữa. Nếu có 1 cơ hội được trao, cũng đừng từ chối nó, đừng do dự, cứ làm tới thôi.

Và tôi ngồi đây viết lại những dòng này – chưa bao giờ cả cảm thấy tràn đầy sức sống như bây giờ, có thêm động lực vui vẻ chạy hàng ngày, chờ đợi những cơ hội đến, lắng nghe những thôi thúc trong lòng và tiến về phía trước.

All in one