Lại thêm câu chuyện Dịch Lý, cách đây 02 tuần có đứa bạn đi xuống miền tây dự hội thảo. Cô bạn đi vệ sinh xong thì lại làm rơi mất chùm chìa khoá nhà. Tìm hơn 30p không thấy nên rất lo âu.
Vẫn phải tiếp tục cuộc hội thảo nhưng trong lòng lo lắng vì chùm chìa khoá là cả tài sản của cô ấy ( thẻ từ, khoá két, khoá cty…).
Chợt cô ấy nhớ : ah hồi THCS có Thái Bình dạo gần đây cậu ta nghiên cứu về Lý Số không biết có giúp được mình hay không ? Cô ấy lục tung dt nhưng sdt cũ của Tôi đã đổi vậy là cô ấy chỉ nhớ tên Tôi lên FB Search tìm ra sdt Tôi cô ấy call.
Cô ấy : Alo xin lỗi phải Thái Bình không vậy ?
Tôi : Đúng rồi. Chị gặp mình có j không ?
Cô ấy : phải Thái Bình ở Tam Quan không ? Tôi Phượng nè, hồi đó học cùng cấp 1 với ông đó. Dạo này khoẻ không ? Nay lên làm Thầy rồi ha ?
Tôi : Phượng ? Mà Phượng nào nhỉ ? Có Phượng xinh xinh hồi lớp 5 ngồi trên bàn mình 2 bàn ko ?
Cô ấy : Đúng rồi, trí nhớ ông tuyệt quá
Tôi : sao rồi, nghe bảo có chồng 2 con rồi, đang làm cho tập đoàn nước ngoài hả ?
Cô ấy : ờ, chuyện Tôi phức tạp lắm. Mà nè Tôi có việc gấp nhờ ông, ông bói quẻ j đó xem giúp cái chùm chìa khoá của Tôi ở đâu mà kiếm từ sáng đến giờ…mất là chết Tôi đó.
Tôi : chết bạn chứ Tôi đâu chết….kakaa
Cô ấy : ông cứ đùa, giúp Tôi nhanh đi.
Tôi : oke nhưng từ từ gấp quá ko được. Để Tôi tính quẻ cái…. Gia Nhân – Bí…bạn đi công tác hay hội thảo cùng công ty hả ?
Cô ấy : sao ông biết hay vậy Tôi xuống Cần Thơ tổ chứng hội thảo, đi với mấy bạn đồng nghiệp công ty…
Tôi : yên tâm dự hội thảo xong tầm 19h có người nhân viên mang chùm chìa khoá đến đưa không phải lo.
Cô ấy : đúng không đó ông, nếu đúng như ông nói tôi khao ông 1 chiến đi Mỹ qua gặp sếp Tôi bên đó nha…
Tôi : thì cứ đợi đi. 19h call lại báo KQ cho Tôi nha.
Đang ăn cơm Tối….Ren Ren Ren. Tôi Phượng đây, Ông đúng là Tiên Thánh chứ chả phải người phàm, sợ quá ông nói như thánh phán luôn : hội thảo đáng nhẻ 18h30 xong rồi, nhưng hôm nay khách hỏi nhiều quá nên phải đúng 19h mới xong vừa kết thúc thì đứa nhân viên ton ten chạy vô nói :” Sếp đang tìm chùm chìa khoá hả ? Nè lúc này em đi vệ sinh thấy nó rớt ngay cái kẹt đường vô Toliet…
Tôi phải gọi ông là : Thánh Bình rồi…Cám ơn ông nhiều cứu tinh đời tôi…
Tôi : Bạn nói quá mấy đứa bạn nó ghe cười chết. Chúc may mắn gặp nhau sau. Tôi ăn cơm phát…
Dịch Lý Trần Bình.