Thay bố, yêu mẹ bằng con, con trai !

THAY BỐ, YÊU MẸ BẰNG CON, CON TRAI!

Con trai của bố!

Thật khó khăn khi phải nói với con về một gia đình khuyết. Bố với Mẹ đã lỡ tay làm vỡ cái vòng tròn tưởng chừng vĩnh cửu: Gia Đình. Vất vả cho con rồi khi con phải thay bố ở nhà bên mẹ. Vất vả cho con thật rồi khi con phải trưởng thành sớm hơn bạn bè cùng trang lứa. Bố biết sẽ còn vất vả hơn khi sau này con sẽ phải đối diện với một người đàn ông xa lạ khác chỉ vì mẹ con yêu ông ta. Bố biết. Bố biết hết những vất vả mà con đang- đã và sẽ phải trải qua ngày bố mẹ rời tay nhau, ngày bố rời khỏi mái ấm mà bố đã từng nghĩ nó là mái ấm vĩnh viễn của mình. Nhưng hôn nhân là vậy. Nó luôn có những lý lẽ của riêng mình cho mỗi đổ vỡ. Thậm chí đôi khi lý lẽ của nó vô lý và ngớ ngẩn vô cùng. Người ta khi cưới nhau ai cũng mong hôn nhân đó vững bền nhưng rồi mong manh ấy chỉ một vài sơ sểnh đã khiến nó tan hoang. Bố và mẹ không còn là gia đình của nhau nhưng con vẫn là gia đình của bố, con vẫn là gia đình của mẹ. Chỉ là bố không thể 24/7 bên con như mọi ông bố khác. Chỉ là con cần phải thay cả bố khi ở bên mẹ.

Rồi sẽ đến những buổi sáng mẹ đưa con đi học thay vì là bố. Con hãy ôm lấy mẹ chặt hơn nhé! Con hãy nói với mẹ nhiều điều tích cực hơn để mẹ có thể bắt đầu một ngày mới nhiều niềm vui. Chúng ta, những người đàn ông, sự tử tế được đo đếm bằng việc đem lại hạnh phúc cho những người phụ nữ chúng ta yêu mà. Hãy làm vậy!

Rồi sẽ đến, những buổi chiều tan học về, mẹ sẽ đến đon con thì vì là bố. Con hãy hiểu cho những vất vả mẹ đã phải trải qua một ngày dài khi không có con bên cạnh. Hãy hỏi thăm những giọt mồ hôi bên tóc mai của mẹ. Hãy hỏi thăm những nếp nhăn vì khói bụi, kẹt xe hay những deadline công việc, những lời khó nghe của đồng nghiệp dành cho bà mẹ đơn thân, những mệnh lệnh vô cảm từ sếp… Mẹ cần con ôm chặt hơn một ôm thường ngày. Để mẹ trốn vào vòng tay ôm ấy, nhận sự vỗ về từ người đàn ông tí hon ấy. Hãy kể cho mẹ nghe con đã học vui thế nào. Đừng kể với mẹ những điều chạnh lòng khi bạn bè quanh con ai cũng đủ đầy cha mẹ. Bởi chúng ta cần phải trưởng thành kể cả khi chúng ta mất đi một trong hai đôi cánh của mình. Chúng ta phải tập làm quen với những điều không thể thay đổi. Con làm được mà phải không?

Rồi sẽ đến những ngày, mẹ mang về nhà một người đàn ông xa lạ với con. Con nhớ giùm cho bố rằng người đàn ông đó không phải lý do khiến bố mẹ tan vỡ, không phải lý do khiến con phải trải qua một gia đình khuyết. Ông ấy vô tội! Con hãy nhớ giùm bố điều này. Rằng ông ấy đến không phải để cướp đi mẹ hay thay chỗ bố. Không có ai thay thế được bố trong con và không có ai cướp đi mẹ của con cả. Chỉ là chúng ta bắt đầu phải làm quen với một cuộc sống mới. Bố vẫn hay nói với mẹ rằng: Đừng bắt chồng sau của em phải yêu con trai của chúng ta như anh đã yêu nó. Vì tình phụ tử không phải thứ muốn là có. Nó cần nhiều thời gian để gieo trồng và ươm ấp. Kể cả khi nó không thể thành hình thì thứ chúng ta cần đó là sự tôn trọng, tử tế, công bằng và ứng xử đẹp với nhau giữa hai người đàn ông mà thôi. Là con với người đàn ông ấy.

Bố còn muốn nhắn gửi nhờ cậy con nhiều hơn nữa chứ không chỉ ở mấy dòng này. Nhưng như bố nói đấy, dù bố với mẹ không còn là một gia đình nữa thì bố với con, mẹ với con vẫn là một gia đình. Thế nên chỉ cần con muốn, bố vẫn có thể tư vấn cho con cách làm sao để con yêu mẹ chuẩn như một người đàn ông trưởng thành. Đàn ông trưởng thành không phải từ số tuổi của anh ta mà nó được đo tính bằng vùng trách nhiệm mà anh ta quản. Con hãy làm rộng nó ra bằng tất thảy lòng yêu mẹ của con và bằng cả tinh thần của bố.

Vất vả cho chàng trai của bố rồi! 

Bố tin con hơn cả mọi lời bố nói yêu con.

Hoàng Anh Tú

(Viết thay lời những người cha tử tế ngay cả khi đã không còn bên người phụ nữ anh ta đã từng yêu và cưới)

All in one