Tư duy thịnh vượng số 10 – Người giàu rất biết đón nhận

Tư duy thịnh vượng số 10 – Người giàu rất biết đón nhận
Người giàu rất biết đón nhận
Người nghèo không biết đón nhận

“Nếu phải nêu ra lý do số một làm cho phần lớn mọi người không đạt được hoàn toàn tiềm năng tài chính của họ, thì đó sẽ là điều này: phần lớn mọi người là những người không biết đón nhận. Họ có thể giỏi hoặc không giỏi trong việc cho đi, nhưng họ hoàn toàn kém cỏi trong việc đón nhận. Và vì họ không biết đón nhận, họ không được đón nhận!

Mọi người thấy khó khăn trong việc đón nhận vì một số lý do. Đầu tiên, nhiều người cảm thấy tự mình không xứng đáng hay không có giá trị. Hội chứng này rất phổ biến trong xã hội chúng ta. Tôi đoán rằng có tới hơn 90% cá nhân có cảm giác mình không giỏi lắm. Suy nghĩ tự ti đó xuất phát từ đâu? Thông thường là từ trong tâm thức. Đối với đa số chúng ta thì suy nghĩ đó xuất phát từ việc phải nghe hai mươi câu “Không!” cho mười câu “Được!”, mười câu “Bạn làm sai rồi!” cho mỗi câu “Bạn làm đúng!”, và năm câu “Sao bạn kém thế!” cho một câu “Bạn giỏi thế!”

Cho dù cha mẹ hay người đỡ đầu luôn hết lòng giúp đỡ, nhưng nhiều người trong số chúng ta vẫn thường có cảm giác không đủ khả năng để có thể liên tục đáp ứng được những gửi gắm và kỳ vọng của họ. Thế nên lần nữa chúng ta lại thấy mình chưa đủ giỏi.

Bên cạnh đó, rất nhiều người lớn lên trong yếu tố trừng phạt vốn có từ lâu trong cuộc sống của chúng ta. Đó là luật không viết thành văn, đơn giản cho rằng nếu bạn làm sai điều gì, bạn sẽ đáng bị phạt. Một số trong chúng ta từng bị phạt bởi cha mẹ mình, một số thì là thầy cô… và một số trong chúng ta trong một tổ chức, một tôn giáo nào đó bị đe dọa bởi đủ mọi kiếu trừng phạt, kể cả không được lên thiên đàng.

Tất nhiên, khi chúng ta đã lớn, tất cả đã qua. Có đúng thế không? Sai! Với phần lớn chúng ta, ấn tượng về sự trừng phạt đã ăn sâu đến nỗi nếu không có ai xung quanh để trừng phạt họ khi họ mắc sai lầm hay chỉ vì chưa đạt đến độ hoàn hảo, họ sẽ tự phạt mình một cách vô thức. Lúc nhỏ, hình thức phạt có thể chỉ là: “Con hư quá, con sẽ không được ăn kẹo”. Hôm nay sự việc này có thể tồn tại dưới dạng: “Bạn kém quá nên sẽ không có tiền”. Điều đó giải thích tại sao một số người tự giới hạn thu nhập của họ, và tại sao một số khác một cách vô thức tự phá hoại thành công của mình.

Không gì ngạc nhiên nhiều người gặp khó khăn trong việc đón nhận. Một lỗi nhỏ xíu và bạn bị kết tội phải chịu gánh nặng khổ sở và cả đời nghèo khó. Bạn nói: “Khắt khe quá” ư? Từ khi nào trí óc ta lại trở nên hợp lý và trắc ẩn thế? Thực ra, tâm trí đã được định hình của họ có một ngăn hồ sơ chứa đầy những sự việc cũ xưa trong quá khứ, với ý nghĩa đã bị cảm nhận chủ quan thay đổi ít nhiều, hòa trộn vào những câu chuyện đầy kịch tính và thảm họa. Sự “có lý” không có ở đó.

Cách bạn làm bất cứ cái gì là cách bạn làm tất cả mọi thứ.

Cái cách bạn hành xử trong một lĩnh vực thường là cách bạn hành xử trong mọi lĩnh vực. Nếu bạn đóng kín bản thân trước việc đón nhận tiền bạc, khả năng là bạn đóng kín bản thân trước việc đón nhận tất cả mọi thứ khác tốt lành trong cuộc sống. Trí óc thường không đặc biệt chỉ rõ khi nào bạn là người không biết đón nhận. Trong thực tế, chính xác đó là điều ngược lại: trí óc có thói quen quá tổng quát hóa mọi thứ và nói, “Cách nó xảy ra, là cách đã xảy ra, mọi lúc và mọi nơi.”

Nếu bạn đã không biết đón nhận, bạn là người không biết đón nhận trong mọi lĩnh vực. Tin tốt lành là khi bạn trở thành người rất biết đón nhận, bạn sẽ rất biết đón nhận ở mọi nơi, mọi lúc, và cởi mở để đón nhận tất cả những gì vũ trụ có cho bạn trong mọi lĩnh vực cuộc đời bạn.

Điều duy nhất bạn phải nhớ là hãy luôn nói “Cảm ơn” mỗi khi bạn đón nhận những điều may mắn đến với mình.”

(Trích Bí mật tư duy triệu phú – tham gia Cộng đồng với tôi tại đây)

All in one