Tư duy thịnh vượng số 7 – Người giàu kết giao với người tích cực và thành công

Tư duy thịnh vượng số 7 – Người giàu kết giao với người tích cực và thành công
Người giàu kết giao với người tích cực và thành công.
Người nghèo giao du với người tiêu cực hoặc thất bại.

“Những người thành công coi những người thành công khác là động lực để khích lệ họ. Họ xem những người thành đạt khác là tấm gương để học hỏi. Họ tự nói với mình: “Nếu họ làm được, tôi có thể làm được”. Bắt chước là một trong những cách học hỏi chủ yếu của con người.

Người giàu thấy biết ơn những người khác đã thành công trước họ để cho bây giờ họ có kế hoạch thành công mà làm theo, cái sẽ giúp họ đạt được thành công của mình dễ dàng hơn. Tại sao phải phát minh lại cái bánh xe chứ? Đã có sẵn những phương pháp thành công được kiểm chứng và có hiệu quả hầu như đối với tất cả mọi người đã áp dụng.

Như vậy, con đường ngắn nhất và đơn giản nhất để tạo ra thịnh vượng là học hỏi chính xác cách người giàu – những bậc thầy trong việc điều khiển đồng tiền – chơi cuộc chơi tiền bạc. Mục tiêu là hãy làm theo một cách đơn giản các chiến lược chơi bên trong đầu và bên ngoài đời của họ. Điều đó sẽ chỉ có hiệu quả nếu bạn làm theo chính xác cả các hành động và học theo chính xác cả cách suy nghĩ thì khả năng rất cao là bạn sẽ nhận được chính xác cả những kết quả như vậy.

Trái ngược với người giàu, khi người nghèo nghe câu chuyện thành công của người khác họ thường phán xét chúng, phê bình chúng, chỉ trích chúng, nói xấu chúng, và nói chung là tìm mọi cớ để hạ thấp chúng xuống mức của chính họ. Bao nhiêu người trong các bạn biết những người như thế? Bao nhiêu người trong các bạn biết những thành viên gia đình giống như thế? Câu hỏi là, làm sao bạn có thể học hỏi từ – hay được khích lệ bởi – những người mà bạn đánh giá thấp?”

“Trong Thế vận hội Olympic 2004, Perdita Felicien, đương kim vô địch thế giới người Canada trong cự ly 100m vượt rào, đã có nhiều ưu thế để đoạt huy chương vàng. Trong vòng chung kết, cô bất chợt vấp phải tấm rào chắn đầu tiên và bị ngã đau. Cô không thể hoàn tất cuộc đua. Những giọt nước mắt lăn xuống trên má cô và cô cứ nằm đó khóc trong sự ngỡ ngàng nuối tiếc. Cô đã chuẩn bị cho thời khắc này suốt 4 năm qua với mỗi tuần 7 ngày tập trong vòng 6h liền không nghỉ. Sáng hôm sau, tôi xem buổi họp báo của cô. Tôi ước gì tôi đã thu băng lại chương trình này. Tôi kinh ngạc khi nghe quan điểm của cô gái này. Cô nói: “Tôi không hiểu sao việc ấy lại xảy ra, nhưng thật sự nó đã xảy ra và tôi sẽ tận dụng nó. Tôi sẽ chú tâm nhiều hơn nữa và thậm chí phải luyện tập gian khổ hơn nữa trong bốn năm tới. Ai mà biết được tôi sẽ ra sao nếu tôi giành chiến thắng ngày hôm qua? Có lẽ điều đó sẽ khiến ước muốn của tôi chùng xuống. Tôi cũng không biết nữa. Nhưng giờ đây tôi biết chắc rằng mình đang khao khát chiến thắng hơn bao giờ hết. Tôi sẽ trở lại đường chạy với một phong thái mạnh mẽ hơn nữa.” Khi nghe cô phát biểu, tất cả những gì tôi có thể nói là “Tuyệt vời!” Bạn có thể học hỏi được rất nhiều từ việc lắng nghe các nhà vô địch.

Người giàu giao du với những người chiến thắng. Người nghèo giao du với những kẻ thất bại. Tại sao? Đó là vấn đề của sự thoải mái. Người giàu thấy thoải mái với những người thành công khác. Họ thấy hoàn toàn xứng đáng được như thế. Người nghèo thấy không thoải mái khi gần những người rất thành công. Thường là họ sợ bị từ chối hoặc họ cảm thấy họ không thuộc về nơi đó. Để tự bảo vệ mình, cái tôi của họ sẽ đưa ra những phán xét và phê phán.”

(Trích Bí mật tư duy triệu phú – tham gia Cộng đồng với tôi tại đây)

All in one